Vào Website chính

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

Cách phân biệt sơn nhà thật giả

Qua khảo sát các thợ sơn, nhà thầu và cả dồi dào kinh tiêu  người bán hàng lâu năm trong lĩnh vực sơn – bột trét tường thì câu trả lời hầu hết là : Không thể phân biệt được.
Vì sao lại như vậy?!
Trước tiên, chúng ta phải xác định: hàng giả – nhái, hàng thiếu chất lượng, thiếu khối lượng … đều là hàng giả.
1.    son nha giả – có nhiều kiểu làm giả
Ở thị trường sơn, có vô vàn kiểu làm giả nhưng quy tụ lại 4 dạng cốt yếu là : nhái nhãn hiệu, người sản xuất mua hóa chất tự phát hành sơn giả, mua sơn rẻ tiền cho vào vỏ hậu sự sơn đắt tiền hơn, rút bớt khối lượng – dung tích trong hòm sơn.
Thắc mắc đầu tiên là : vỏ hòm – lon sơn ở đâu đặt cho sơn vào?! Và câu giải đáp là: người ta  đi mua lại từ các công trình, vựa ve chai với giá rất rẻ.
Nhưng cao tay nhất và chuyên nghiệp nhất là đặt hàng các xưởng sản xuất vỏ lon – cỗ áo sơn giống 100% hàng thật, Với số lượng kha khá thì giá cũng rẻ như đi mua lại vỏ cỗ áo cũ. Cách này thì không ai phân biệt được vỏ quan tài thật hay giả mà vỏ áo quan lại mới đẹp sạch sẽ cho nên hiện giờ phần lớn người ta theo cách này.
Sau đó người ta dùng máy, dùng in lụa, nhãn dán (1 số sản phầm dùng nhãn dán chứ không in lên vỏ thùng) in mã màu, tên màu lên vỏ săng y như thật.
a. Hàng nhái
– Các xưởng tạo ra , tổ chức nhỏ đặt tên, thiết kế vỏ thùng giống với item thật gây ra nhầm lẫn cho khách hàng.
– Dạng này thì khách hàng chỉ cần quan sát, tìm hiểu kỹ về item thì có thể phân biệt được.
b. Mua hóa chất tự sản xuất sơn giả
– Ở dạng này, người làm sơn giả tự mua hóa chất ở các chợ chuyên bán hóa chất về phát triển sơn giả. Sau đó đóng áo quan và bán cho người tiêu dùng.
– Dạng yêu cầu người sản xuất có trình độ tối thiểu để pha chế lại dễ bị phát hiện nhất nên tỷ lệ sơn giả ở dạng này chiếm không nhiều.
– Dạng này dễ bị phát hiện do việc pha chế tay chân (hay chuyên nghiệp hơn là bán tự động )nên chất lượng kém, không bằng sơn thật, ngay cả giữa sơn giả cùng sản xuất một chỗ chất lượng cũng không đồng đều; màu sơn không đúng mực giữa các đợt và số lượng màu cũng không đa dạng. Người ta chính yếu sẽ chọn những màu nào người tiêu dùng thích để tạo ra.
– Tuy nhiên, đặt phát hiện được thì chỉ khi sử dụng 1 thời kì sau mới xảy ra trục trặc. Lúc đó lại phải xác định nguyên cớ rất phức tạp.
c. Sơn rẻ tiền trong vỏ áo quan nhãn hiệu xịn
– Tiêu đề đã thể hiện gần như rõ ràng cách thức làm giả. Người phát triển mua sơn giá rẻ về lấy ruột sang vào các vỏ cỗ ván có nhãn hiệu xịn, dễ bán và dĩ nhiên giá đắt hơn cái ruột nhiều lần.
– Kiểu phát triển này không hưởng thụ kỹ thuật và nhanh chóng, lại khó phát hiện sơn giả hơn một chút nên chiểm tỷ lệ kha khá trong thị trường sơn giả. Tuy nhiên, việc tẩu tán những vỏ hòm sơn rẻ tiền đã lấy ruột, hay việc sang chiết từ cỗ ván sơn nhãn hiệu này sang nhẵn hiệu kia có rủi ro khi bị cơ quan chức năng bắt quả tang cho nên cũng chưa là dạng làm giả nhiều nhất thị trường.
– Để phân biệt sơn giả dạng này thì cũng như dạng trên, chỉ đợi thời gian sau thế hệ biết là sơn kém chất lượng hơn số tiền thực sự mình bỏ ra. Và nó khó phát hiện hơn dạng trên vì thật ra ruột của sơn giả dạng này là sơn thật nhưng chất lượng thấp – giá rẻ của các nhà sản xuất thực sự nên chất lượng tương đối đồng đều , ít xày ra trục trặc khi đang thi công nên xác suất phát hiện ngay rất thấp.
– Có thợ có kinh nghiệm hơn thì bảo là sơn xịn mùi sơn nó khác. Nhưng thực ra muốn mùi nào thì người ta chỉ cần mang mùi đó ra chợ hóa chất mua 1 lọ giá 10 nghìn đủ dùng cho hàng trăm săng sơn.
son nha biet thu
d. Rút bớt sơn xịn
– Người ta mua sơn thật, và thường ở nhóm hàng cao cấp sau đó rút bớt khối lượng bên trong – thường là 10-15% – sang qua 1 hòm mới. Thế là từ 7-9 thùng người ta có ngay 1 cỗ ván. Có người thắc mắc việc khui 7-9 hậu sự sơn kia ra sẽ hư vỏ thùng => phải thay hết vỏ cỗ ván? Không hề có việc đó. Người làm giả có các trang bị tuy đơn sơ nhưng rất tác dụng đặt khui áo quan chóng vánh, nhẹ nhàng mà không hề bị 1 dấu vết nào. Do đó, họ chỉ tốn thêm tiền cho 1 vỏ cỗ ván thế hệ.
– Sản xuất sơn giả dạng này thì không cần kỹ thuật, kiến thức gì cả. Lại chóng vánh, thuận lợi làm hàng loạt.
– Dạng này làm giả bằng an nhất, gần như không bị cơ quan chức năng bắt dù các cơ quan có biết nguồn gốc sơn giả phát hành tại đâu. Vì mỗi lần người ta khui vài thùng, việc này diễn ra rất nhanh và dù bắt quả tang cũng chẳng thể khép tội họ khui quan tài sơn cả !
– Người tiêu dùng gần như hoàn toàn chẳng thể phát hiện được sơn giả dạng này do thực chất nó là sơn thật nhưng thiếu khối lượng mà thôi. Và khối lượng thiếu hụt 10-15% khó mà phân biệt được khi bưng vác bằng tay (bạn dạng chất ít có chủ nhà, chủ thầu nào bưng vác !). Đặc biệt hơn khi ngay cả  sơn thật đúng dung tích, cùng chủng loại, thì màu này cũng cân nặng khác màu kia.
– Vì 3 lý do trên nên dạng này rất “phát triển”, chiếm phần lớn thị trường. Mà những nơi tạo ra sơn giả dạng này lại thường là các nơi cung cấp sơn lớn nên ít bị nghi ngờ. Ở dạng này, người tạo ra thường bán rẻ qua 2-3 tầng kinh tiêu nữa nên độ phủ và độ sâu xâm nhập thì trường rất lớn.
2. Bột trét tường giả – cốt yếu là làm giả bao bì.
– Việc sản xuất bột trét tường giả rất dễ chơi đến không ngờ. Người ta chỉ cần mua bột đá (trắng hay xám tùy nhu cầu) trộn thêm 1 ít xi măng trắng (hay xám) là có thể đóng bao mang đi bán được rồi.
– Bao bì thì làm bằng giấy nên việc phát triển còn dễ chơi, dễ ợt hơn bao bì cỗ ván sơn gấp nhiều lần. Và cũng giống như vậy, không thể phân biệt được.
– Do đặc thù bột đá, lại có xi măng nên hễ trộn nước là trét lên tường sẽ bám dính giống như bột trét thật nên lúc thi công chẳng thể phát hiện được. Chỉ thời gian sau do không có phụ gia, pha chế tỷ lệ không đúng cách, thiếu các hóa chất cấp thiết … nên bột không có khả năng chống thấm, bị rạn nứt. Nhưng lúc đó thì lớp sơn bên ngoài đã che khuất rồi. Như vậy là cũng không thể phát hiện được.
*** Vậy làm sao để không bị mua phải hàng giả ?!
Thực tế là người tiêu dùng phải chịu may rủi mà thôi.
Vì người ta thường khuyên tìm kiếm đến những đơn vị uy tín, lâu năm nhưng thực tế có cả những chức vụ tầm cỡ rất lớn, dĩ nhiên là đạt tầm cỡ những nhà phân phối lớn nhất nước – nhưng họ vẫn làm, tiêu thụ  hàng giả. Và họ vẫn có uy tín, vẫn tồn tại lâu năm là do họ phát hành theo dạng cuối cùng vừa giới thiệu ở trên.
Và cũng thực tế là có nhiều nhà phân phối – kinh tiêu lớn như vậy vì ham lợi mua lại hàng từ nguồn bên ngoài, không trực tiếp từ nhà sản xuất nên chính phiên bản thân họ bị lừa hoặc họ làm lơ đặt bị lừa, miễn sao bán ra được nhiều hàng. Cũng có nhiều đại lý làm ăn chân thật, không bán hàng giả nhưng họ không biết đó là hàng giả vì hàng giả có thể được giao bằng chính nhân viên của nhà tạo ra, hay bằng xe của nhà sản xuất (nhưng không phải nguồn đặt hàng từ nhà máy trực tiếp đi ra).
Người có kinh nghiệm một chút thì hay theo phương châm “tiền nào của đó”. Nhưng hiện nay câu tiền nào của đó cũng không còn đúng nữa. Lý do là dù hàng giả, họ vẫn bán tới người tiêu dùng giá ngang ngửa hàng thật. Một số nơi, đại lý mua vào không biết là hàng giả còn bán giá cao hơn mặt bằng chung rồi cắt chiết khấu lại chút ít cho người mua hàng. Còn khi bán cho đại lý, họ luôn bán rẻ hơn giá của các nhà phân phối chân chính dành cho kinh tiêu một chút.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét